toikiemtien

Dạo này, tôi được đọc nhiều tâm sự của các chị em về chuyện chồng ngoại tình hay bồ bịch bên ngoài. Tôi chẳng hiểu sao, chuyện bình thường như cơm bữa ấy của đàn ông chúng tôi từ bao giờ lại thu hút chị em đến thế chứ.

Ả̼n̼h̼ ̼m̼i̼n̼h̼ ̼h̼ọ̼a̼:̼ ̼N̼g̼u̼ồ̼n̼ ̼I̼n̼t̼e̼r̼n̼e̼t̼

Chị thì anh hùng bàn phím khuyên 1 từ bỏ, ly hôn. Người thì lại bày cách đánh ghen bồ hoặc về nhà dằn mặt, trừng phạt chồng thích đáng. Kinh hãi hơn, nhiều bà vợ còn lạm dụng nỗi sợ hãi và cảm giác tội lỗi của chồng để cho phép họ trở về với gia đình.

Trời ạ, tôi thấy sao chị em làm gì mà phức tạp vậy. Sao mọi người không hiểu hầu hết tất cả các gã đàn ông đều giống nhau mà thôi. Ai cũng có thể ngoại tình, chỉ là do họ chưa có cơ hội, chưa có điều kiện, hoàn cảnh của họ chưa cho phép chứ một khi đã có cơ hội thì anh A, anh B, Anh C đều cũng có thể ngoại tình vì nó là bản năng phút chốc của đàn ông rồi.

Ả̼n̼h̼ ̼m̼i̼n̼h̼ ̼h̼ọ̼a̼:̼ ̼N̼g̼u̼ồ̼n̼ ̼I̼n̼t̼e̼r̼n̼e̼t̼

Ông nào chẳng thích sự mới mẻ, thích sự chinh phục, thích cơi nới mở rộng bờ cõi của mình. Một số đàn ông ngoại tình vì còn thích thể hiện bản lĩnh đàn ông của họ nữa.

Như tôi đây này, dù có vợ và 2 con đủ nếp đủ tẻ nhưng thú thật vẫn đang lăng nhăng bên ngoài mấy năm nay. Vợ tôi biết cả đấy nhưng cô ấy vẫn giả vờ mù câm điếc. Cô ấy chỉ bảo:

“Làm gì thì làm, ăn vụng phải biết chùi mép đừng có trơ trẽn quá. Tuyệt đối không để xảy ra hậu quả hay con kia vác mặt về đây đòi quyền lợi là không xong đâu”.

Ả̼n̼h̼ ̼m̼i̼n̼h̼ ̼h̼ọ̼a̼:̼ ̼N̼g̼u̼ồ̼n̼ ̼I̼n̼t̼e̼r̼n̼e̼t̼

Đấy vợ tôi rộng rãi như thế chứ đâu có hẹp hòi như các bà vợ khác đâu. Bởi cô ấy biết rõ, tôi kiếm được nhiều tiền như vậy thì chuyện bao bồ hay gái gú lăng nhăng bên ngoài là chuyện thường. Miễn là tiền hàng tháng vẫn đưa vợ không thiếu 1 xu, 2 con tôi vẫn sống đầy đủ, sung sướng là được chứ gì. Đối nội đối ngoại những người chồng như chúng tôi vẫn chu toàn. Tình cảm với vợ thì chẳng thay đổi đi đâu mà sợ.

Có lẽ vì thế, nhiều khi không hài lòng về chồng, vợ chỉ tức giận sỉ vảvài câu rồi lại đâu đóng đó. Cô ấy biết rõ sau khi lấy chồng, tình yêu vợ chồng cũng mai một dần mà chỉ còn trách nhiệm với nhau. Tôi mang tiền về cho cô ấy tiêu pha là làm tròn trách nhiệm đó, còn thú vui bên ngoài chỉ là nhất thời, đi chán tôi sẽ tự khắc mà mò về nhà dừng chân thôi.

Ả̼n̼h̼ ̼m̼i̼n̼h̼ ̼h̼ọ̼a̼:̼ ̼N̼g̼u̼ồ̼n̼ ̼I̼n̼t̼e̼r̼n̼e̼t̼

Các bà vợ hãy cứ ứng xử thông minh như vợ tôi, vừa được chồng nể trọng, giữ được mái ấm yên vui cho các con mà vẫn vui vẻ. Tôi có những giây phút vui với bồ của mình thì vợ cũng có giây phút mua sắm giảm stress. Đàn ông ấy mà, gã nào đã chung thủy thì tức khắc nghiêm túc, không cần vợ dặn cũng sẽ không bồ bịch, còn đã lăng nhăng thì làm đủ mọi cách để ngoại tình. Nhất là những gã có tiền, một khi có tiền, nhiều tiền thì họ ham muốn nhiều thứ lắm và nhất là muốn có thêm đàn bà.

Nói chung chị em ạ, đừng bao giờ hỏi đàn ông có mấy ai thủy chung trọn đời với vợ mà chỉ nên hỏi một người đàn ông có thể chung thủy với vợ mình trong bao lâu? Cũng đừng bao giờ dại dột hỏi những bữa cơm các anh ăn là ai nấu? Quần áo thơm tho, là phẳng phiu cho anh mặc là ai? Ai là người thay các anh ở nhà chăm sóc gia đình, nội trợ, con cái? Chúng tôi đi làm chả đưa tiền về cho mà tiêu đấy à, ảo tưởng sức mạnh hay sao mà còn ý kiến ý cò gì nữa chứ.

Từ xưa thời phong kiến, quan niệm của người ta là là sinh mười đứa con gái, cũng chẳng bằng một đứa con trai. Con gái gả đi rồi thì như bát nước đổ đi, chỉ có con trai mới có thể nối dõi tông đường cho một gia đình. Thậm chí bạn cũng có thể bắt gặp cái tư tưởng đó trong chính xã hội hiện đại này. Tôi mới vừa gặp lại một bạn học cũ. Đó chính là bạn nữ ngồi kế bên tôi những năm cấp 3. Ngặt nỗi, gia đình cô ấy mang tư tưởng phong kiến, cổ hủ, vậy nên không hề coi trọng cô ấy. Học hết năm lớp 12, gia đình bắt ép bạn ấy đi lấy chồng sớm. Xui cực kì lại gả trúng ngay một thằng gia trưởng.

Ả̼n̼h̼ ̼m̼i̼n̼h̼ ̼h̼ọ̼a̼:̼ ̼N̼g̼u̼ồ̼n̼ ̼I̼n̼t̼e̼r̼n̼e̼t̼

Gia đình cổ hủ, chồng gia trưởng như một combo nhấn chìm tuổi thanh xuân tươi đẹp của bạn ấy. Thay vì tuổi đó người ta tận hưởng tuổi trẻ cuộc đời, bạn ấy lại phải ở nhà sinh con, làm một người dâu hiền vợ thảo trong gia đình cổ hủ. Còn khắc nghiệt hơn khi ép bạn ấy phải sinh con trai để nối dõi tông đường. Sau nhiều lần mang thai con gái, bị ép phải phá. Bạn ấy hoàn toàn mất khả năng sinh con. Giờ bỏ đi đâu cũng chẳng ai hay biết. Cảm thấy cuộc đời đau khổ vô cùng. Xã hội bây giờ nên càng bình đẳng giới hơn bao giờ hết.

Bạn có cảm thấy hình ảnh một gia đình có vợ đang đứng nấu ăn dưới bếp, người chồng đang ngồi trên phòng khách xem tivi, đứa con nhỏ đang ngồi chơi trên sàn là hạnh phúc hay không? Nếu bạn cảm thấy có thì ít nhiều gì trong tư tưởng của bạn vẫn chưa hoàn toàn bình đẳng đâu. Tại sao hình ảnh hạnh phúc không phải là người chồng đang phụ người vợ nấu ăn dưới bếp và đứa con nhỏ đang chơi cơ chứ? Tại sao chỉ có một mình người vợ phải đứng bếp nấu ăn trong khi cả hai vợ chồng đều đi làm về và đang mệt mỏi cơ chứ?

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *